Home » Sưởi ấm con tim giá băng với tập thơ tán gái vào mùa đông cực ngọt | Tổng hợp những câu nói hay về đời sống xã hay hội nhất trên đời

Sưởi ấm con tim giá băng với tập thơ tán gái vào mùa đông cực ngọt | Tổng hợp những câu nói hay về đời sống xã hay hội nhất trên đời

Bạn có thể tìm thấy những câu nói hay về đời sống xã hội hay nhất tại đây

Tuyển tập bài thơ tán gái vào mùa đông hay, ngọt ngào nhất được nhiều người yêu thích. Những vần thơ mang thông điệp yêu thương, gửi gắm tình cảm chân thành âp ủ bấy lâu khiến nàng xiêu lòng, trân trọng và nâng niu mối tình đẹp này.

Đọc những vần thơ này, mỗi người như cảm thấy trẻ, hạnh phúc và yêu đời đến lạ thường. Cùng nhau đọc và nghiền ngẫm những bài thơ hay dưới đây nhé.

Chùm thơ tán gái vào mùa đông Auto đổ

Mùa đông, mùa của lạnh lẽo, gợi nên sự cô đơn, lẻ bóng, buồn tủi. Những chiếc nắm tay siết chặt, những nụ hôn nồng cháy sẽ xua tan đi cái giá rét, cảm giác ấm áp, thật thích phải không nào? Cùng lưu lại những bài thơ tán gái vào mùa đông hay dưới đây để chinh phục nàng nhé.

Mùa Đông Không Lạnh 

Chân vội vả đi tìm nơi trú ẩn.
Sợ đông về buốt giá cỏi lòng thêm.
Sợ cô đơn âm thầm trong mộng mị.
Hồn đi hoang vết tích chẳng phải mờ.
Lạnh đất trời lạnh rừng núi hoang sơ.
Mình độc bước chân mãi hoài xa vắng.
Một huyền thoại tình yêu trong dĩ vãng.
Con tim nào mù mịt lối tình xa.
Tháng năm xưa nước mắt đã nhạt nhoà.
Tình chung hởi men nồng môi cay đắng.
Rồi gục khóc trên vai người năm củ.
Lối thu xưa gợi nhớ kỷ niệm buồn .
Tình yêu nào làm tan nát con tim.
Hảy chạy trốn cho buồn thôi phai nhạt.
Có yêu mấy rồi cũng thành xa lạ.
Đông lại về vội vả gợi đau thương.
Kỷ niệm xưa chỉ là nổi đoạn trường.
Tình yêu hởi gởi buồn theo lá rụng.

Yêu Mùa Đông

Uh thôi nhé tạm biệt Thu đi
Lạnh không gian lá vàng rơi lá
Dòng thời gian ru Đông nghiệt ngã
Lạnh run run, mưa se bay bay
Yêu để nhớ, tìm trong hơi ấm
Nồng nàn hôn, vòng tay rộng mở
Đông có sang, Đông tìm gõ cửa?!?
Xin hỏi nhỏ, lạnh đến bao giờ?!?!!
Đông đã sang, dù có bất ngờ
Má vẫn hồng giữa mùa thiếu nắng
Tình trong ai đón tình nồng thắm
Yêu để Đông chẳng lạnh bao giờ
Yêu cứ yêu dù Đông buốt giá
Nồng nàn thôi, ấm mãi trong nhau
Nồng nàn thôi, tình chắc vẹn sâu
Yêu để nóng và Đông vẫn ấm.

Tự Khúc Mùa Đông

Lá rơi hiu hắt ngoài song cửa
Từng giấc cô miên rủ xuống lòng
Dăm cánh chim đơn tìm tổ ấm
Ô kìa, trời đã chuyển sang đông
Dõi theo nỗi nhớ đàn nâng phím
Nghe dấu mùa phai cuộc tình nồng
Lãng phiêu tự khúc dưng dưng tím
Anh ở phương trời có biết không?!

Mùa Đông Băng Giá 

Mùa đông băng giá tình lạnh băng
Tình lạnh lẽo đêm đông buốt giá
Người đi rồi tôi đau khổ quá
Yêu chi lệ đổ tuôn hai hàng
Mùa đông đến tim càng lạnh giá
Tình đôi ta chia hai ngã sao ?
Lòng dặn lòng thôi không nhớ mãi
Người đi rồi tê tái tim đau
Mùa đông đến rồi đông cũng sang ngang
Tim tôi khờ dại vì người xa
Xa rồi mùa đông đó đã qua
Hai ta lạnh buốt lòng băng giá
Người ơi đông đến tôi buồn quá
Nhớ người đi rồi thêm quặn đau
Sao người bỏ tôi trong đớn đau
Chẳng chịu quay về chỉ một lần

Nỗi Nhớ Mùa Đông 

Mùa đông về gợi nỗi nhớ mênh mang
Tuyết khẽ rơi cũng nhẹ nhàng êm ái
Bao cảm xúc trong tim ngưng đọng lại
Khoảnh khắc ơi tìm trải chốn nơi nao
Để ước mơ nhung nhớ lại dâng trào
Trời trở lạnh muốn khát khao cháy bỏng
Rồi con tim ấp ủ hoài đứng ngóng
Tiếng yêu thương mãi đọng ở miền xa
Nỗi nhớ kia giờ cũng giống như là
Chốn nơi đây chỉ riêng ta vắng lạnh
Chẳng còn gì để thắp niềm kiêu hãnh
Bao mơ màng đâu sát cạnh người ơi
Trong chiều buồn lặng lẽ thấy rối bời
Từng giọt sầu cũng chảy rơi trên má
Chút bâng khuâng nhớ tình ai tất cả
Nỗi nhớ mùa đông lạnh giá tim hồng

Mùa Đông Rồi Đó Em 

Mùa Đông rồi…em có lạnh không ..
Có sắt se những đêm trời trở gió
Nỗi Nhớ có cuộn lên…có bùng lên như lửa
Thiêu cháy đến tận cùng những khoảng chênh chao
Mùa Đông rồi…em có khát khao ..
Một vòng tay chở che ngày buốt giá
Mặc gió thốc lên…mặc nhân gian hối hả
Vẫn Yên Bình trọn cả giấc ấm êm
Mùa Đông rồi…có thao thức từng đêm ..
Đợi một bàn tay ủ ấm bàn tay lạnh
Một nụ cười hiền xóa tan niềm cô quạnh
Và sẻ chia rất đỗi chân thành

Anh Sẽ Về Viết Tiếp Tháng 12

Anh sẽ trở về tháng 12
Để mùa đông chẳng tần ngần bên hiên cửa
Ngày chẳng xa và đêm qua chẳng vội
Anh sẽ về viết tiếp tháng 12.
Anh sẽ trở về tháng 12
Để được ôm vai gầy áo mẹ
Nghe những lời ru ầu ơ thủa bé
Khúc ca dao cổ tích nhiệm màu
Anh sẽ về con đường đôi lứa đợi chờ nhau
Mãi chạy dài trong tận cùng kí ức
Về một mùa hoa cải bên sông
Có cô gái đợi ai chưa lấy chồng
Anh sẽ về ngang ngõ mùa đông
Để tìm về thời ấu thơ trẻ dại
Buổi chiều hôm ngóng trông mẹ đầu ngõ
Dáng liêu xiêu, mong manh tấm áo sờn
Anh sẽ về để cảm nhận chút cô đơn
Tìm thấy mình trong bộn bề nỗi nhớ
Nỗi nhớ thời gian trong từng hơi thở
Để hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui
Anh sẽ trở để tìm lại bấy nhiêu thôi
Của một thời, ai đi rồi tiếc nuối
Để viết về những bộn bề kí ức
Anh sẽ về để viết tháng 12.

Gió Bấc

Gió bấc mang về nỗi nhớ nhung,
Bờ lau xơ xác dưới mưa phùn,
Nước tràn sông rộng, thuyền không bến,
Lòng gởi chăn bông vẫn lạnh lùng.

Khi bóng hoàng hôn giục én bay,
Hương buồn man mác lướt qua cây,
Có ai nghe thấy gì trong gió?
Cả một thời xưa đọng ở đây.

Mãi Yêu Em Cô Gái Mùa Đông

Vài chiếc lá cuối Thu còn bỡ ngỡ
Chẳng muốn rời trăn trở níu mùa sang
Rạng bình minh ai cõng mất ánh vàng
Tuyết sương lạnh vừa loang mờ khắp lối.

Đông đã đến ngày hôm qua rất vội
Bởi em hờn em dỗi tím trời thương
Giọt ngọc nào trên khoé mắt còn vương
Vạn nhung nhớ đêm trường anh ngơ ngẩn.

Tội anh lắm hồn đi hoang thơ thẩn
Xin lỗi mà! Em mãi giận đành sao ?
Vắng một giây nhớ lắm phải không nào ?
Đừng bướng bỉnh làm đau mình nữa nhé!

Đôi dòng chữ thay lời tim thỏ thẻ
Yêu em nhiều hỡi cô bé mùa đông
Nắng phương Nam sưởi ấm khúc tình nồng
Câu ước nguyện xin đời không xa cách.

Đời giông tố nặng oằn vai thử thách
Tiếng chung tình huyết mạch gánh từ lâu
Yêu đi em cho đến bạc mái đầu
Đông lạnh lắm.. đừng xa nhau em nhé!

Có Em Mùa Đông Sẽ Ấm

Mùa Đông này không lạnh lắm đâu em
Ở nơi ấy em tiếp thêm sức mạnh
Dẫu cách trở nhưng không hề cô quạnh
Vẫn sẻ chia từng hạt nắng em trao.

Mùa đồng này anh bỗng thấy ngọt ngào
Em đã gửi biết bao niềm tâm sự
Anh sẽ nguyện một lòng luôn gìn giữ
Lời hẹn thề ta nhắn nhủ năm xưa.

Mùa Đồng này cái rét cũng lưa thưa
Chẳng dồn dập cũng chẳng mưa buốt giá
Trời cũng hiểu bao năm anh vật vả
Gom nắng hồng gửi cả vào mùa Đông.

Mùa Đồng này anh chẳng thấy mênh mông
Em đã lập một khoảng không trống vắng
Cũng nhờ vậy vần thơ không trĩu nặng
Luôn dạt dào trong trắng một tình yêu.

Mùa Đông này mình cùng ngắm cánh diều
Nhờ ngọn gió gửi lời phiêu nơi ấy
Thơ anh viết không hào hoa bóng bảy
Cảm xúc này đến từ đáy con tim…!

Mùa Đông Hạnh Phúc

Đông đến cửa se lạnh rồi anh nhỉ
Hai đứa mình thủ thỉ đón đông sang
Ngoài hiên kia còn sót đoá cúc vàng
Như thắp lửa cho mùa sang bớt lạnh

Mùa đông cũ chẳng có anh bên cạnh
Đêm dài nằm cứ lạnh nửa không nhau
Nửa vầng trăng cũng trằn trọc canh thâu
Cứ chiếu rọi âu sầu mà chẳng nói

Chỉ trong gió tên anh em thầm gọi
Gió Bấc về len lỏi tận nơi tim
Ở phương xa anh có nhớ đến em
Mà gói nắng gửi kèm bao niềm nhớ

Ta đã trải bao mùa đông cách trở
Mà nhịp tim, nhịp thở vẫn vì nhau
Anh bảo rằng mình chẳng cách xa đâu
Có nỗi nhớ làm nhịp cầu hạnh phúc

Đông dù lạnh có nhau ta sống thực
Nửa vầng trăng chẳng thao thức đêm dài
Cuộn trong nhau cho đến mỗi sớm mai
Em chỉ ước mùa đông dài vĩnh cửu.

Chọn lọc những bài thơ thả thính Crush mùa đông siêu dính

Bạn đang tìm kiếm những vần thơ thả thính crush mùa đông hay, xúc động nhất? Dưới đây là tổng hợp những bài thơ hay, giàu cảm xúc, mời các bạn cùng tham khảo nhé. Những vần thơ sẽ mang nàng đến bên bạn bởi sự chân thật, tình tứ, đầy ngọt ngào.

Trái tim Anh thuộc về Em!

Trái tim đỏ nằm trong ngực anh đó
Nó phập phồng cứ đập mãi không thôi
Khi giờ đây, không thuộc về Anh rồi
Em đã lấy, từ khi nào không biết
Trái tim Anh giờ như câm như điếc
Cứ vô hồn, trước vạn vật xung quanh
Khiến lòng Anh cứ mãi lạnh tanh
Đêm lại đến, bắt Anh tìm Em mãi
Em đứng đó mà Anh cứ gọi mãi
Gọi tình yêu, gọi lẫn cả ước mơ
Dẫu cho Anh có đứng gọi hằng giờ
Em vẫn mãi thờ ơ, lặng lẽ
Tình yêu Anh, giờ không còn mạnh mẽ
Không nồng nàn, cháy bỗng như ngày xưa
Anh nhớ mãi, ngày hôm ấy trời mưa
Anh đã đứng, che Em từng giọt nước
Hình ảnh ấy, in sâu trăm nghìn thước
Tim của Anh đã dành trọn cho Em
Anh vẫn mong, tình yêu mãi êm đềm
Anh đã ước, những đêm tàn lạnh giá
Anh đã khóc, sau tháng năm buồn bã
Khóc cho mình, sao mãi yêu người ta
Dẫu biết Em đã mãi mãi rời xa
Anh vẫn yêu, không cần đáp trả
Tim anh đó! Vẫn dành cho Em mãi.

Giúp tôi

Gió ơi gió xin gió hãy giúp tôi
Gửi tới em những lời chân thành nhất
Trái tim tôi chưa một lần rung động
Vậy mà nay bỗng xao xuyến bồi hồi
Nắng mai ơi xin nắng hãy giúp tôi
Gửi tới em một nụ hôn thật khẽ
Và hằng ngày đi bên em lặng lẽ
Chở che em khỏi giá lạnh mùa đông
Giúp tôi với những con sóng màu hồng
Mang tới em một tình yêu bỏng cháy
Và xin hãy giúp cho tình yêu ấy
Mãi dạt dào không một phút lặng yên

Tan

Trái tim tôi bấy lâu băng giá
Vậy mà sao bỗng chốc lại tan ra
Tại em đó em thật kiêu sa
Lửa tim em rực hồng thắm đượm
Hỏi như thế băng tôi sao chịu được
Biết làm chi đành bỗng vội tan
Ôi lạnh lùng, mạnh mẽ, hiên ngang,
Chạy đâu mất bỏ lại tôi mềm yếu.

Chỉ muốn

Chỉ muốn một lần đứng trước mặt em
Mà nói rằng: Anh yêu em nhiều lắm
Chỉ muốn trọn đời, bên em là chiếc bóng
Để lúc cô đơn, anh được ở cận kề…
Chỉ muốn làm chiếc lá của mùa thu
Để được em, ép lên từng trang vở
Chỉ muốn làm một vì sao bé nhỏ
Dõi theo em, suốt những chặng đường dài…
Chỉ muốn làm sợi tóc ở trên vai
Để lúc em đau, anh nhận về mình tất cả
Chỉ thế thôi, bao điều anh ấp ủ
Chỉ muốn nói rằng: Anh rất yêu Em…

Xắn tay đặt bút xin thề
3 năm mẫu giáo chưa hề yêu ai
có yêu cũng chẳng yêu ai
yêu ba yêu má là oai lắm rồi
bò không ăn cỏ bò ngu
câu không yêu tớ cậu ngu hơn bò

Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già

Con cừu non nhảy ra miệng chén
Tình chúng mình yêu lén mẹ cha
Không ngờ mẹ biết mẹ la
Anh đem sính lễ đến nhà cưới ẹm

Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu

Khi xưa bé thích lò cò
Ngày nay bé thích hẹn hò cùng anh
Cơn gió nhẹ cũng làm cho lá rụng
Chút hiểu lầm cũng tạo sự chia tay

Tình yêu như một dây đàn
Tình vừa được thì đàn đứt dây
Đứt dây này anh thay dây khác
Mất em rồi anh biết thay ai?

Hôm quan ưống nước tâm tình
Bỏ quên máy ảnh chụp hình quay phim
Em cầm mà em lặng im
Đẻ anh phải chạy đi tìm bở hơi

Trách ông tơ sao quá vô tình
trách bà Nguyệt sao quá tuyệt tình với tôi
Chỉ vì một chữ yêu thôi
Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy

Hôm qua , anh đến nhà em
Ra về mối nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thiệt anh ơi
Trúng cà bạc triệu em trỏ anh năm ngàn.

Trên trời cao tôi là vì sao xấu
Dưới trần gian tôi là kẻ không may
Trong cưộc sống tôi là kẻ bất hạnh
Trên đường tình tôi là kẻ cô đơn

Hôm qua ngày 8 tháng 3
Chi em phụ nữ ngênh ra vào
Nam nhi không nói không chào
Đạp cho một cái lộn nhào xuống ao

Nhận được thư em lúc nhá nhem,
Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
Trong thư em viết dăm ba chữ:
“Anh ơi ngày mai nó lấy em”.

Trên đời gì rẻ bằng xôi.
Anh đây chẳng tiếc mời em ăn cùng.
Giờ đây em đã ăn rồi.
2 ngàn em nhớ trả giùm cho anh!

Má ơi đừng gả con xa.
Chim kêu vượn hú biết đâu mà lần.
Má ơi đừng gả con gần.
Con qua xúc gạo nhiều lần má la.

Cá không ăn muối cá ươn.
Chồng cãi lại vợ ra đường bơm xe.

Yêu sao phụ bỏ người tình
Yêu sao phụ bỏ tấm lòng mình yêu

Yêu anh thì nói láo
Ghét anh thì nói xạo
Thương anh thì nói dóc
nhớ anh thì nói móc
Giận anh thì muốn khóc
Sao mà anh thấy “sóc”

Giơ chân em đá en dần
Cho anh chết quách khỏi gần bên em

Một thương em trắng như Miên
Hai thương miệng móm có duyên vô cùng
Ba thương ngáo ngáo khùng khùng
Bốn thương vừa mập vừa lùn rất xinh
Năm thương 2 má em phình
Sáu thương mắt hí đa tình làm sao
Bày thương răng tựu hàng rào
Tàm thương đôi mắt giận nhau cả ngày
Chín thương nải chuối bàn tay
Mười thương mũi xẹp cả hai như mèo

Em yêu anh như bác Hồ yêu nước
Mất anh rồi như Pháp mất Đông Dương

Yêu em hổng phải vì ham
Mà là anh hổng chịu cam cảnh nghèo

Đêm đông

Một chút gió đêm nay cho đủ rét
Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng
Ở trên sao sáng để em sang
Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở

Hương của cỏ và độ nồng hơi thở
Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn
Như que diêm phải cháy những đầu hôm
Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt

Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác
Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay
Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay
Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết

Mùa đông tới làm sao em biết
Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng
Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông
Đường đi học thênh thang loài mây rớt

Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết
Khi vô tình gọi lại tuổi tên người
Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai
Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp

Một chút núi của bầu trời xa tắp
Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh
Em có nghe rất khẽ ở bên mình
Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh

Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông
Em có nghe lửa ấm ở trong lòng
Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống

Vòng tay mùa đông

Khi giá rét mưa phùn cùng tràn xuống
Bàn tay ai tê cóng nước chạm vào
Nhớ thân gầy cha quê nhà chẳng khỏe
Giữa gió mùa giữa cái lạnh buốt xương…
Ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng quê hương
Có bụi chuối gió đưa thêm xào xạc
Có cánh cửa khép hờ cùng gió bão
Đựng niềm vui, tiếng cười nói rộn vang…
Khi xa nhà, khi đông lạnh đã sang
Con nhớ nhà nhớ ổ rơm ngày ấy
Nhớ vòng tay.. mẹ ơi… sao quen thuộc…
Giữa mùa đông bỗng thấy ấm lạ lùng…

Mùa đông

Hà Nội bây giờ lạnh phải không em?
Mùa đông đến trong đêm trời trở gió
Chẳng còn cơn mưa ướt đầy ngõ nhỏ
Khi tiếng bước chân xao xác gọi đêm về

Hà Nội mùa đông lại dài lê thê
Làm anh nhớ một nơi nào gần gũi
Một nơi thân quen với những điều ngắn ngủi
Để nhận ra mọi thứ vụt qua nhanh

Phố phường tấp nập cũng bỏ mặc anh
Con phố lặng im chẳng còn hoa sữa
Tất cả giờ đây còn lại là một nửa
Một nửa đại dương bão tố đêm ngày…

Chỉ còn lại anh và cơn gió heo may
Với cái lạnh của một chiều lạc bước
Với những gì mà anh không biết trước
Và với em, nhưng là của ngày xưa

Gió lạnh về, Hà Nội chẳng còn mưa
Không thấy tóc em một chiều ướt át
Hay những mảnh thư dại khờ rách nát
Phố vẫn lên đèn, lạnh lẽo trở về đêm

Đợi chờ sao em một phút nắng lên?
Để trở về với dòng đời tấp nập
Để trở về đắng cay trong sự thật
Chẳng còn đêm, và cũng chẳng còn em…

Sửa soạn cho mùa đông

Một chút gió đêm nay cho đủ rét
Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng
Ở trên sao sáng để em sang
Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở

Hương của cỏ và độ nồng hơi thở
Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn
Như que diêm phải cháy những đầu hôm
Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt

Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác
Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay
Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay
Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết

Mùa dông tới làm sao em biết
Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng
Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông
Đường đi học thênh thang loài mây rớt

Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết
Khi vô tình gọi lại tuổi tên người
Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai
Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp

Một chút núi của bầu trời xa tắp
Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh
Em có nghe rất khẽ ở bên mình
Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh

Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông
Em có nghe lửa ấm ở trong lòng
Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống

Tập thơ tình mùa đông ngọt ngào, sâu lắng

Những bài thơ tình mùa đông ngọt ngào, sâu lắng sau đây bạn có thể sưu tầm dành tặng Crush thay lời yêu thương nồng nàn, sưởi ấm trái tim mùa đông giá lạnh. Những câu thơ, ý thơ vô cùng tình tứ, lãng mạn sẽ nói thay lời yêu nồng nàn bạn muốn gửi trao.

Tình yêu mùa đông

Đã bao mùa đông rồi anh chẳng thể vui
Để mùa đông năm nay anh ngập tràn hạnh phúc
Em đã đến bên anh vào một ngày nắng nhạt
Xua tan mây mù sưởi ấm trái tim anh.

Mùa đông năm nay có trọn vẹn niềm vui
Có trọn vẹn những điều anh mong ước
Có trọn vẹn những tháng ngày cô độc
Là đưa em về miền cổ tích nơi anh.

Hạnh phúc đủ đầy là khi ở bên em
Là khi em cười, mang niềm tin cuộc sống
Là ánh mắt em nhìn về anh một hướng
Là nỗi niềm em chia nửa cùng anh.

Hạnh phúc này liệu có mong manh?
Như cơn gió mùa đông kèm theo rét lạnh
Như cơn mưa mùa đông mang theo giá buốt
Câu trả lời anh dành trọn cho em

Đêm đông

Một chút gió đêm nay cho đủ rét
Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng
Ở trên sao sáng để em sang
Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở

Hương của cỏ và độ nồng hơi thở
Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn
Như que diêm phải cháy những đầu hôm
Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt

Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác
Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay
Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay
Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết

Mùa đông tới làm sao em biết
Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng
Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông
Đường đi học thênh thang loài mây rớt

Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết
Khi vô tình gọi lại tuổi tên người
Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai
Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp

Một chút núi của bầu trời xa tắp
Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh
Em có nghe rất khẽ ở bên mình

Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh

Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông
Em có nghe lửa ấm ở trong lòng
Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống

Mùa đông cô đơn

Kìa mùa đông và những cơn mưa lạnh buốt
Giá băng trên những nẻo đường quen
Em ướt lạnh, tìm trong tro tàn cũ
Mảnh ấm nào ngọn lửa tình tan phai

Em vẫn thấy những ngày mai vẫn đến
Những ô cửa buồn, cả những nẻo đường quen
Những kỷ niệm sao ảo mờ lạnh lẽo
Băng giá con tim, với những mỏi mòn

Con phố nhỏ co ro trong gió bấc
Nguội lạnh cả rồi phải không anh
Tình yêu ấy, âm ỉ chưa một lần bùng cháy
Đã âm thầm tắt ngấm giữa mùa đông

Em vẫn về trên những kỷ niệm quen
Giữa tro tàn nguội lạnh anh còn để lại
Con tim em sao cố tình ngu dại
Níu một còn tim đã quá xa xôi?

Con phố cô đơn lạc lõng giữa mùa đông
Sao lạnh quá phố thưa người thảng thốt
Vô tình thôi một lần anh bước
Xa quá rồi không níu nổi bàn chân…

Em mải miết chạy trốn những hạt mưa
Sao đôi mắt vẫn phủ mờ sương ướt?
Ngược phố thời gian không anh còn phía trước
Phía sau kia, chỉ một khoảng đau thương…

Vòng tay mùa đông

Khi giá rét mưa phùn cùng tràn xuống
Bàn tay ai tê cóng nước chạm vào
Nhớ thân gầy cha quê nhà chẳng khỏe
Giữa gió mùa giữa cái lạnh buốt xương…
Ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng quê hương
Có bụi chuối gió đưa thêm xào xạc
Có cánh cửa khép hờ cùng gió bão
Đựng niềm vui, tiếng cười nói rộn vang…
Khi xa nhà, khi đông lạnh đã sang
Con nhớ nhà nhớ ổ rơm ngày ấy
Nhớ vòng tay.. mẹ ơi… sao quen thuộc…
Giữa mùa đông bỗng thấy ấm lạ lùng…

Mùa đông

Hà Nội bây giờ lạnh phải không em?
Mùa đông đến trong đêm trời trở gió
Chẳng còn cơn mưa ướt đầy ngõ nhỏ
Khi tiếng bước chân xao xác gọi đêm về

Hà Nội mùa đông lại dài lê thê
Làm anh nhớ một nơi nào gần gũi
Một nơi thân quen với những điều ngắn ngủi
Để nhận ra mọi thứ vụt qua nhanh

Phố phường tấp nập cũng bỏ mặc anh
Con phố lặng im chẳng còn hoa sữa
Tất cả giờ đây còn lại là một nửa
Một nửa đại dương bão tố đêm ngày…

Chỉ còn lại anh và cơn gió heo may
Với cái lạnh của một chiều lạc bước
Với những gì mà anh không biết trước
Và với em, nhưng là của ngày xưa

Gió lạnh về, Hà Nội chẳng còn mưa
Không thấy tóc em một chiều ướt át
Hay những mảnh thư dại khờ rách nát
Phố vẫn lên đèn, lạnh lẽo trở về đêm

Đợi chờ sao em một phút nắng lên?
Để trở về với dòng đời tấp nập
Để trở về đắng cay trong sự thật
Chẳng còn đêm, và cũng chẳng còn em…

Mùa đông xa nhau

“Trời lạnh rồi, mặc thêm áo nghe em.
Gió thổi nhiều, nhớ quàng khăn kín cổ.
Trời sương giá, đeo găng cho khỏi buốt.
Mùa đông dài, sẽ lạnh giấc mơ quen.

Trời lạnh rồi, nơi ấy có buồn không?
Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắt…
Lời ngọt ngào lời chưa trao đã mất.
Mùa đông về em có lạnh lắm không?

Ở bên này trời vừa mới vào đông.
Nửa trời kia trời lại trong mùa nắng.
Chẳng ai nhớ, chẳng ai còn muốn nhớ.
Bởi mùa nào gió cũng lạnh như nhau…

Một chiều đông

Chiều nay một chiều đông
Nghe thèm giọt nắng hồng
Thèm một vòng tay ấm
Cho đời bớt mênh mông

Người ơi đông bên nớ
Có nhiều tuyết rơi không
Bên ni đông không tuyết
Chỉ bão tuyết trong lòng

Nhớ về đông năm ấy
Tuyết trắng phủ đầy cây
Trắng như màu áo cưới
Môi mắt nhìn đắm say

Rồi mùa đông lại sang
Cuộc tình lỡ, tan hoang
Tuyết vẫn trắng đầy lối
Trắng, như màu áo tang

Chiều nay một chiều đông
Dù có giọt nắng hồng
Dù có vòng tay ấm
Vẫn nghe buồn mênh mông

Chiều nay, một chiều đông …

Hy vọng với những bài thơ tán gái vào mùa đông hay, uyển chuyển dưới đây sẽ khiến crush rung động, xao xuyến và cùng nhau đi trên con đường hạnh phúc phía trước. elead.com.vn luôn đồng hành cùng bạn, chia sẻ những stt hay, những câu nói hay về tình yêu, cuộc sống ý nghĩa nhất, mời các bạn cùng tham khảo nhé.

Thơ Hay – Tags: thơ tán gái

Xem thêm nhiều thông tin khác tại đây: Xem tại đây
soyncanvas hy vọng những thông tin này mang lại nhiều giá trị cho bạn. Chân thành cảm ơn.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *