Bạn có thể tìm thấy những câu nói hay về đời sống xã hội hay nhất tại đây
Tháng 7 đã “gõ cửa” mọi nhà. Tháng 7 về mang theo chút heo may mơn man da thịt, mang theo làn hương cốm mới, mang theo chút bảng lảng, khuâng khuâng của cảnh thu, tình thu e ấp. Có lẽ bởi chút mơ màng, ngất ngây của hương vị tháng 7 yêu thương khiến cho bao tâm hồn thi sĩ sáng tác nên những bài thơ hay tháng 7 dạt dào cảm xúc sau đây.
NỘI DUNG BÀI VIẾT
Tuyển tập những bài thơ hay tháng 7 sâu lắng cảm xúc
Sau đây elead.com.vn xin chia sẻ cùng quý bạn đọc tuyển tập các bài thơ hay về tháng 7 sâu lắng cảm xúc. Mỗi bài thơ là tiếng lòng hân hoan, bâng khuâng, xao xuyến khi tháng 7 về mang theo chút bảng lảng của cảnh thu, tình thu e ấp.
THÁNG BẢY!
Thơ: Tigon Tím
Em về đâu?
Tháng bảy mưa rơi
Ngỡ ngàng giọt vỡ trong tôi vội vàng
Đong đưa
Đáy mắt mơ màng
Rơi rơi để rớt bàng hoàng cơn mơ
Ngẩn lòng tiếc một chiều mưa
Em về cuối phố
Cho vừa chiều rơi
Nắng còn giọt nhớ chơi vơi
Trách chi mưa lỡ buông rơi tiếng lòng
Chông chênh hai khoảng nhớ mong
Rơi vào một khoảng hư không bồi hồi
Giọt rơi…
Xuống đất lả lơi
Giọt rơi…
Lả lướt chơi vơi giữa trời
Em về ngơ ngẩn lòng tôi
Thướt tha trong gió thoảng mùi tóc mây
Hanh hao giọt nhớ đong đầy
Chia đôi một cánh thư đầy nhớ mong
Em còn có nhớ hay không?
Ngày xưa…
Tháng bảy cùng hong gió trời
Bây giờ
Em đã đi rồi
Để tôi nỗi nhớ bồi hồi ngẩn ngơ
Tháng bảy về cho gió bơ vơ
Lòng tôi ướp một giấc mơ xa vời…
TÌNH THƠ THÁNG BẢY
Thơ: Cua Đồng
Anh viết thơ này gửi đến em ngoan
Có cái nắng ấm hòa chan tháng bảy
Thu đã về chưa mà tâm hồn lạ vậy
Miên mang đốt lòng nóng chảy từ tâm
Cô bé à ! em còn nhớ cái đêm
Ai đã ghé qua từ dòng tin nhắn
Để cho một người trở nên ngớ ngẩn
Lục phố tìm theo chỉ dẫn trái tim
Đã bao lâu rồi mình có yêu thêm
Trôi thật nhanh cho nõi niềm bỏng rát
Hạ bước sang để thu về trầm mạc
Khắc ghi thêm mình khao khát về nhau..
Gió miệt đồng gió vẫn vậy lao xao
Nắng vẫn thế nắng hanh hao em ạ
Chỉ bên anh trái tim hồng khác lạ
Khi cô gái phố về trao cả tình yêu
Mẹ khen rằng con bé giỏi bao nhiêu
Tỏ tình đi còn nghĩ điều gì thể
Anh chỉ rằng mẹ ơi đâu có dễ
Sợ em ngại về đồng thôi kệ tùy duyên…
THÁNG BẢY VỀ…
Thơ: Hà Đức Sinh
Tháng bảy về …. Sao buồn thế em ơi
Nuóc mắt Ngâu làm trời thêm buồn bã
Em đừng khóc cho giọt sầu lã chã
Giấu nỗi buồn sâu trong dạ chờ anh
Tháng bảy về … Mưa trút xuống mái tranh
Mà thương nhớ trong tim anh vời vợi
Anh nhẩm đếm từng giọt yêu giọt đợi
Man mác buồn dệt sợi nhớ sợi mong
Hỏi nơi xa em có thấu tình không
Bao khao khát mặn nồng tim muốn vỡ
Anh ao ước được ôm em cho đỡ nhớ
Bờ môi mềm anh cất ở trong tim
Tháng bảy về … Anh khắc khoải kiếm tìm
Bóng hình em nổi chìm trong nhịp thở
Con tim nó cồn cào thêm nỗi nhớ
Tình chúng mình Bao trắc trở đớn đau
Tháng bảy về anh chẳng muốn đi đâu
Anh vẫn đợi quạ xây cầu Ô Thước
Anh vẫn nguyện ngày không xa vẹn ước
Ngâu hết buồn vì ta được bên nhau.
THÁNG BẢY ….MEN SAY… !
Thơ: Dung Kim
Tháng bảy về khao khát những ước mong
Cho nắng trải ấm nồng con thuyền đến
Ngàn sóng vỗ rì rầm nơi đã hẹn
Chút ân tình dâng vẹn gửi tặng nhau
Tháng bảy về hương lúa đợi mùa sau
Toả bát ngát nương dâu diều gọi nhỏ
Tiếng sáo vọng ngân vang tràn theo gió
Nâng ánh cười một thuở tím hoàng hôn
Tháng bảy về quên hết những phân vân
Hai tim đỏ nối vần khi gặp lại
Ôn kỷ niệm thời gian còn đọng mãi
Nụ hôn đầu ngây dại mối tình si
Tháng bảy về ta nguyện sẽ khắc ghi
Gửi tất cả những gì yêu thương nhất
Thoả khao khát trao hương đời rất thật
Gói nồng nàn ngây ngất mộng cùng say.
MƯA TÌNH THÁNG BẢY!
Thơ: Hoàng Hoàng
Tháng bảy về, thánh thót giọt mưa ngâu
Ru kỉ niệm bời sâu vào nỗi nhớ
Thương cố quận miền xa đầy trăn trở
Quá nửa đời.. than thở gót phiêu bồng
Tiếng sáo diều, văng vẳng thả ven sông
Mơn mởn lúa cánh đồng êm ả gió
Hò mái đẩy chạnh lòng như muốn tỏ
Cô lái đò.. khẽ dọ lữ hành qua
Mưa vẫn rơi, thấm ướt áo vai tà
Nhẹ khắc khoải về xa xăm cuối nẻo
Trôi man mác theo dòng đời ngoặt ngoẹo
Nửa tưởng chừng.. lắt léo chặng phù dung
Gió heo may, chiều lồng lộng khôn cùng
Khua cảnh vật mông lung tìm khoảng trống
Những bức bối tan dần năm tháng vọng
Khoác áo tình.. vá hỏng đẹp mùa thu
Thay vào đây, quả ngọt lịm như bù
Người xuôi ngược chu du miền đất hứa
Quên bẵng lúc thăng trầm hơn thế nữa
Cảm hân hoan… điểm tựa mộng an lành.
THÁNG BẨY
Thơ: Trang Ngọc
Người ta nói…
Tháng bẩy của sự cách xa chết chóc và những hồn ma lởn vởn
Những linh hồn chưa được siêu thoát đớn đau trong ngục tù tình ái
Tháng bẩy của những tai ương và những điều vụng dại
Em nghi ngờ….vì tháng bẩy có anh!
Giữa sự sống và cái chết niềm tin vào cuộc sống mong manh
Em như chim gãy cánh quên đời trốn vào đêm lầm lụi
Mất niềm tin mất thăng bằng mặc đời tới đâu thì tới
Anh nhẹ nhàng mang ấm áp yêu thương và dìu em đứng dậy.
Là tháng bẩy…
Bước ngoặt cuộc đời cộng thêm những điều run rẩy
Em lập cập ngã mình vào nước mắt của đêm
Từng tiếng nấc nỗi đau mềm thấm vào từng mạch huyết
Em mệt rồi… muốn ngủ yên vĩnh viễn.
Tháng bẩy của người điên…
Tháng bẩy của cặp vợ chồng bất bình thường đến lạ
Tự lòng mình đã coi nhau là tất cả
Đêm mộng nhân tình hoá hạnh phúc thần tiên.
SÁNG THÁNG BẢY
Thơ: Mạc Phương
Sáng tháng bảy gió lay lay nhè nhẹ.
Mây bồng bềnh lướt trên đỉnh non cao.
Cánh cò trắng cô lẻ vẫy tay chào.
Như đốm sáng ngọt ngào trong ngày mới.
Mười một giờ mà nắng như còn đợi.
Cứ ngập ngừng lấp ló trốn sau mây.
Phố vùng cao chẳng được đẹp ngất ngây.
Mà tĩnh lặng mà êm đềm trong sáng.
Ngồi trầm ngâm ngắm cảnh quê dưới nắng.
Lặng lẽ buồn lặng lẽ khóc vì ai ?
Trót vương sầu người lữ thứ đa tài.
Nên ngấn lệ mây mù giăng ngập lối.
Lỡ yêu người đâu phải là có tội.
Lỗi nhịp tim không do vẻ bề ngoài.
Mà tại tâm có cảm giác ban mai.
Thoảng hương yêu nhẹ nhàng nhưng xao xuyến.
Sáng chủ nhật lại mộng mơ quyến luyến.
Quê hương nghèo chỉ hoa lá cỏ cây.
Phụ nữ quen với vất vả đắng cay.
Nên yêu thương cũng luôn là xa xỉ.
Sáng cuối tuần sao thấy lòng ủy mị.
Nhớ lắm cơ…người nơi ấy có hay ?
Chắc giờ này anh dạo phố ngất ngây.
Bao đắm đuối gửi sắc hoa thành phố.
Người lữ thứ có hay chăng mưa đổ
Trái tim sầu hoa đồng nội cỏ may.
Không hương sắc ong bướm chẳng đắm say
Ôm buồn tủi cả một đời mơ mộng
CHIỀU THÁNG BẢY
Thơ: Mạc Phương
Chiểu tháng bảy em trở về lối hẹn.
Sạm màu trời ủ rũ cánh bằng lăng.
Con chim sâu nhí nhảnh nhảy lăng xăng.
Khoe chiếc áo đào hoa ươm màu nắng.
Chiều hạ tàn trong sắc trời trầm mặc.
Gió âu sầu chẳng ve vuốt tàn cây.
Giọt lệ hoen mi mắt bóng hao gầy.
Góc phố nhỏ còn vẹn nguyên kỉ niệm.
Hồn thẫn thờ lang thang em tìm kiếm.
Bóng người thương trong quán cóc ven đường.
Sợi nắng chiều lay lắt vẫn còn vương.
Màu kí ức xuyến xao khung trời nhớ.
Chiều tháng bảy nghe tim mình vụn vỡ.
Tiếng khóc òa cuồn cuộn áng mây chiều.
Còn da diết…thời say đắm tin yêu.
Tay nắm tay trong chiều thu xưa cũ.
Người xa ơi… giờ dáng hồng ủ rũ.
Nét u sầu in khóe mắt cay cay.
Đàn én nhỏ lưng trời dáo dác bay.
Lỡ xao động cả bầu trời yêu dấu.
Chùm thơ hay về tình yêu tháng 7 lãng mạn, ngọt ngào
Tháng 7 về mang theo chút lãng mạn, mơ màng của cảnh thu nên khiến lòng người cũng không khỏi bâng khuâng, xao xuyến. Để rồi nhngx tâm hồn thi sĩ, đã sản sinh ra những bài thơ hay về tình yêu tháng 7 lãng mạn, ngọt ngào làm nức lòng triệu độc giả sau đây.
MÙA VỀ BÊN NHAU
( Hoàng Ninh)
Mênh mang con nắng chiều thu
Uốn cong nỗi nhớ mịt mù khơi xa
Ào vô tâm khảm mặn mà
Vui buồn san sẻ cho xa nên gần.
Êm đềm ngày một thêm thân
Bên nhau kết lại quây quần sớm hôm
Êm ru dạ khỏi bồn chồn
Nồng nàn gửi gió nụ hôn cuối chiều.
Ngạt ngào hương sắc thêm yêu
Hoàng hôn vội vã càng nhiều nhớ nhung
An yên nối nhịp trùng phùng
Uống dòng mật ngọt ta chung lối về.
MÙA màng thơm ngát hương quê
VỀ bên tìm lại lời thề nhé em
BÊN sông tình ấy đan kèm
NHAU chung mơ ước lối quen hãy chờ.!
Thu Quyến Rũ
Lặng nhìn chiều thu mưa giăng mắc
Bên hiên vài giọt thánh thót rơi.
Lòng trào dâng một thoáng chơi vơi
Kỷ niệm đẹp in sâu tâm sự…
Thủa ban đầu dệt mối tâm tư
Trong chiều mưa thu giăng khắp lối.
Tình đến rồi đi sao quá vội
Nghe trong lòng tiếc nuối ngẩn ngơ …
Nụ hôn đầu e ấp ngây thơ
Mà vị ngọt sao còn đọng mãi.
Ai biết được dòng đời oan trái
Khiến tình đầu không đẹp như mơ…
Thu đến khơi nỗi nhớ vu vơ
Bởi thu đẹp nên sầu thương nhớ.
Thu quyến rũ tình thu muôn thuở
Cho lòng vương vấn mãi thu ơi.
THU ĐẾN RỒI EM
(Cao Hùng Cường)
Thu đến rồi em, sương trắng mộng mơ
Nắng đã buông những sợi tơ óng ả
Tiếng sáo diều đã âm vang rộn rã
Chim bay về xao động cả vòm cây
Thu tới rồi, Trời Đất đẹp ngất ngây
Lá sẽ rụng rơi phủ đầy ngõ phố
Em cũng đẹp hơn, để người hâm mộ
Đêm Tây hồ, em làm khổ lòng anh
Mùa Thu về Trời lồng lộng trong xanh
Đôi mắt em cũng long lanh huyền diệu
Đêm dạo phố bước chân em rất điệu
Ánh Trăng vàng vén cành Liễu em đi
Thu đã đến, để cho gió thầm thì
Ôi Trời Đất đẹp diệu kỳ lộng lẫy
Thu đã về, em ơi em có thấy
Như mối tình đẹp vậy giữa muôn hoa
Cười lên em, cho Thu đẹp sáng lòa
Chiếc lá rơi cũng hóa thành bướm nhỏ
Mang lời yêu, thì thầm anh sẽ ngỏ
Cho anh về thưa với mẹ nghe em…
HỎI MÙA THU
Thu về rồi đó phải ko?
Người xưa giờ đã theo chồng còn đâu
Phương trời cách biệt đã lâu
Còn đây lá úa cây sầu mà thôi
Thu ơi ghế đá buồn rồi
Ngày xưa hai đứa chung đôi đâu còn
Lá vàng phủ kín cỏ non
Đường xưa vắng lặng môi hôn đã tàn
Thu buồn có kẻ sang ngang
Một người ở lại lỡ làng phận duyên
Bóng chiều đã đổ nghiêng nghiêng
Đếm từng chiếc lá nỗi niềm thu ơi
Bây giờ rẻ lối hai nơi
Người ơi phương ấy có ngồi nhớ nhau
Thu ko chung bóng thu sầu
Đường đơn lạnh lẽo nén đau thẩn thờ
Thu về lặng lẽ bơ vơ
Tìm đâu bóng cũ dại khờ con tim
Gót lê thu hởi đi tìm
Hỏi thu lá rụng nằm im có buồn…!?
CHIỀU THU
CHIỀU quạnh quẻ buồn vương khoé mắt
BUÔNG thả lòng khép chặt niềm riêng
NGẬP bao nỗi nhớ ưu phiền
LÁ lay phận số bởi duyên chẳng lành
THU nhàn nhạt mong manh chút nắng
VÀNG lối xưa gió lặng mây ngừng
CHẠNH lòng nhớ thuở về chung
THƯƠNG hoài kỷ niệm lúc còn sánh vai
NGƯỜI đâu biết năm dài tháng rộng
VẪN đợi chờ hình bóng càng xa
MƠ trong ngấn lệ chan hòa
HOANG tàn vụn vỡ chỉ ta đứng nhìn
MỘT lời hứa niềm tin sụp đổ
ĐỜI ôm nhiều đau khổ trái ngang…
THÁNG NGÂU….
Ngâu vầy kín lối mưa giăng
Người xưa còn nhớ cùng trăng hẹn thề
Kỷ niệm xưa ấy ..tràn về
Câu thơ dang dở lời thề ước xưa
Duyên mình cách trở ngẩn ngơ
U hoài nỗi nhớ bên bờ sông quê
Bao miền diệu vợi chán chê
Một chút phai nhạt tràn trề niềm đau
Ngâu về lẩy bẩy …trời giông
Mây mưa sấm chớp lộn vòng trần gian
Bầu trời ủ dột tang hoang
Cánh đồng con gái ngỡ ngàng trời thu
Mùa ngâu lất phất lãng du
Xuyên trời từng giọt mây mù hư không
Dài thêm hoang hoải gió đông
Vấn vương kí ức lỡ lòng miên man
Niềm thương nỗi nhớ ..ngâu sang
Chập chờn hư ảo địa đàng trong mơ
Nỗi buồn ảm đạm ngày mưa
Duyên ta chỉ thấy thãi thừa trong nhau
Ngàn trùng ai đợi về sau
Lối xưa giờ ngỡ cơn ngâu tràn về
Tiếng cười vắng bóng trên đê
Mưa rơi vời vợi não nề lòng tôi
Đã xa tầm với người ơi
Mông lung nỗi nhớ mồ côi duyên hờ
Ngàn lần vẫn gọi trong mơ
Dạt dào nỗi nhớ thẫn thờ …tình ngâu ….
Thu Mưa
(Văn Minh)
Thu về
níu giọt mưa rơi
Giọt thương giọt nhớ
đầy vơi nỗi niềm
Mưa chiều
suốt cả thâu đêm
Trăng rằm lẽ bóng
còn thêm nhạt nhòa
Mây sầu
vỡ mộng xót xa
Cũng theo tuôn giọt
mưa sa cuối chiều
Bằng lăng
tím rụng tiêu điều
Tả tơi gió cuốn
phiêu diêu cuối đường.
Thu Nhớ
Hiên thềm đám lá nhẹ rơi rơi
Tiếng sáo diều ai vọng ngút vời
Bến vắng câu hò ngan ngát gợi
Trời xanh cánh nhạn dịu dàng lơi
Đàn ong luyến nhụy còn ham với
Lũ bướm yêu hoa chẳng muốn rời
Đã hẹn tình ơi sao biệt lối
Cho người nuốt lệ giữa chơi vơi.
Thu Bâng Khuâng
(Hiền Trần)
Bâng khuâng giữa chốn hoang vu
Ngước nhìn trời đất mùa Thu đong đầy
Thương thầm cơn gió heo may
Lặng thinh nỗi nhớ nơi này hồn hoang
Rêu phong phố cũ mênh mang
Giọt sương ngơ ngác hai hàng gió lay
Còn đâu giây phút chung tay
Người đi để lại những ngày buồn vương
Dứt tình một cõi vô thường
Nếm đau để thấy con đường sáng hơn
Tình ơi bạc bẽo cô đơn
Không mưa, sao lạnh, sao hờn, trách nhau..!!!..
Top 29+ bài thơ hay về mưa tháng 7 lay động triệu trái tim
Tháng 7 về mang theo những cơn mưa ngâu. Những hạt mưa thổn thức khiến ta lại nhớ đến chuyện tình Ngưu Lang, Chức Nữ, đôi uyên ương mỗi năm chỉ được gặp một lần duy nhất vào tiết mưa ngâu. Có lẽ chính nguồn cảm xúc này đã khiến những bài bài thơ hay về mưa tháng 7 dạt dào xúc cảm sau đây ra đời.
Mưa Sầu Giăng Lối Đầu Thu
(NGUYỄN VĂN THỊNH)
Mưa sầu giăng lối đầu thu
Nghe ngoài khung cửa mịt mù bão giông
Nước trôi ngập úng ruộng đồng
Bờ đê Trần trụi gắng gồng cuộn trôi
Mưa sầu tê tái hồn tôi
Phải chăng lầm lỡ cuộc đời bể dâu
Luyến lưu một mối tình Âu
Lên đành nhắm mắt phủ đầu cõi mê
Mưa sầu đen kín nhiêu Khê
Bầu trời u ám nước đê tràn bờ
Nếu tôi có phải nhà thơ
Xin dùng nghiên bút họa mờ nhân gian
Mỗi chớm thu đông dần tàn
Xuân về mở nụ hương ngàn yêu thương
Nhìn đây xót xa cảnh thường
Bao nhiêu mái lá tang thương thật lòng
Thu đi lại đến trời đông
Mưa phùn gió bấc thổi lồng núi non
Lạnh đông héo úa lúa non
Bao đàn gia súc Người nông ẵm bồng
Cảm thương với bác dân nông
Chia tình yêu mến ruộng đồng bao La
Sương rơi hoà lệ dân ta
Mang ngọn lửa cháy thi ca núi rừng
Vang lên tiếng hát tưng bừng
Lửa thiêng cao ngút núi rừng nương xanh
Thương về một lá trầu anh
Câu chuyện thêu Phượng liễu cành trúc duyên.
Sài Gòn Mưa Chiều Thu
(Nguyễn Đình Huân)
Nhớ thương ai Sài Gòn cứ mưa chiều
Bước trên phố lòng cô liêu thấy lạ
Qua thu rồi sao vẫn còn nhớ hạ
Nhớ tiếng ve sầu vật vã khóc than
Thu đã về nhớ Hà Nội lá vàng
Nhớ hồ Tây chiều mênh mang sóng nước
Nhớ thu xưa hai đứa mình sánh bước
Tóc em nhạt nhoà bay ngược heo may
Hương cốm ngọt ngào sưởi ấm bàn tay
Hương hoa sữa nồng nàn say lá đổ
Cúc họa mi như chính là em đó
Anh say rồi em ơi có biết không
Anh vô Sài Gòn chẳng có mùa đông
Bến Bạch Đằng nhớ Sông Hồng Hà Nội
Nhớ ánh mắt ai nhớ làn tóc rối
Nhớ lời tỏ tình chưa nói cùng em
Hà Nội mùa này thu chắc dịu êm
Xa Hà Nội anh càng thêm thương nhớ
Nhớ Hà Nội trong những đêm trở gió
Nhớ một người con gái nhỏ là em.
Kỷ Niệm Nào Phai
(Hoàng Ninh)
Em à kỷ niệm trong mưa
Yêu thương ngày ấy như vừa hôm qua
Tình anh tha thiết mặn mà
Về nơi bến cũ hái hoa tặng nàng.
Dọc đời dẫu lắm trái ngang
Tim anh vẫn đậm bóng nàng ngày xuân
Nhớ thương dạ cứ bần thần
Tìm về kỷ niệm quen thân ngày nào.
Lặng thầm nghe gió xôn xao
Nỗi niềm nhung nhớ ngọt ngào sao quên
Thời gian tình mãi lâu bền
Bóng hình đó vẫn vẹn bên hiên đời.
Tháng năm kỷ niệm nào vơi
Trải lòng viết vội mấy lời thơ say
Xin nhờ con gió tỏ bày
Hoàng hôn sắc tím nơi này nhớ mong.
Thu sang có được thỏa lòng
Bao nhiêu kỷ niệm trắng trong tìm về
Đôi bờ nối nhịp đam mê
Cho tròn ước hẹn lời thề hôm nao.!
Mưa Đừng Rơi Nữa
(Hoàng Ninh)
Mưa mang về những nhọc nhằn
Mưa rằng có biết trở trăn đêm dài
Mưa làm ướt sũng hồn ai
Mưa ơi bao hạt sao dài nhớ thương.
Mưa rơi trải dọc con đường
Mưa nào có biết vấn vương nỗi lòng
Mưa làm sâu thẳm chờ mong
Mưa ơi đừng xóa hương nồng ngày xưa.
Mưa rơi xối xả thãi thừa
Mưa hờn nỗi nhớ sớm trưa não nề
Mưa làm nhạt cả đam mê
Mưa cho ướt sượt câu thề nhỏ to.
Mưa sao bẻ gãy cánh cò
Mưa mà rơi mãi ta lo cho nàng.
Mưa gì mà cứ dọc ngang
Mưa làm vỡ vụn giấc vàng mất thôi.
Mưa chi vội vã bồi hồi
Mưa đừng rơi nữa cho tôi gặp nàng
Mưa nhường cho nắng mùa sang
Hong khô sợi tóc rộn ràng tim si!
Thu Mưa
(Văn Minh)
Thu về
níu giọt mưa rơi
Giọt thương giọt nhớ
đầy vơi nỗi niềm
Mưa chiều
suốt cả thâu đêm
Trăng rằm lẽ bóng
còn thêm nhạt nhòa
Mây sầu
vỡ mộng xót xa
Cũng theo tuôn giọt
mưa sa cuối chiều
Bằng lăng
tím rụng tiêu điều
Tả tơi gió cuốn
phiêu diêu cuối đường.
Ngẫu Hứng Chiều Mưa
(Phạm Hiếu)
Sài Gòn phố hôm nay trời mưa mãi
Ngập lối đi nước chảy đầy như sông
Bao chiếc xe đẩy dắt thật đau lòng
Thương người bán gánh gồng trong mưa gió
Giọt trắng xóa giăng phủ đi khắp ngõ
Cảnh kẹt xe đèn đỏ hay đèn xanh
Chen lấn nhau ai ai cũng muốn giành
Được đi trước để nhanh tránh lụt lội
Nhìn các bé đội mưa trông thật tội
Nước tới eo thật vội.. cặp nặng vai
Nhìn hoàn cảnh dạ thấy thật ưu hoài
Thương bọn trẻ tháng ngày chung với lũ
Từng đoàn xe nối đuôi trong vần vũ
Lại kẹt xe cảnh cũ leo lề đi
Mong qua nhanh dòng nước hôi đen xì
Những bọc rác vứt chi nơi hè phố.
Giọt Mưa Đêm
(Mai Ngoc Thu)
Tôi lê bước một mình trong mưa bão.
Giọt mưa nào xoá hộ nỗi niềm đau.
Cho nhớ thương nước mắt hết dâng trào.
Thôi thương nhớ bóng hình người năm ấy.
Mưa ơi mưa mưa nhiều hơn thế nửa.
Để giọt sầu hoà lẩn với mưa ngâu.
Để giấu che nước mắt ướt nhạt nhầu.
Không ai biết tôi khóc sầu đang dở.
Tình của tôi là tình buồn muôn thuở.
Là đắng cay là mãi một tình si.
Khóc thương mình hay khóc nhớ người đi.
Lang thang dưới mưa buồn chân cô độc.
Gởi tình theo tiếng mưa rơi.
Đếm bao nhiêu giọt cho vơi nỗi sầu
Hạt mưa buồn
Buổi bình minh mưa ươm đầy cây lá..
Hạt mưa buồn mien man mãi mưa ơi !
Ngồi một mình thanh thản ngắm mưa rơi..
Ôi! buổi sáng …sao mà buồn thế ???
Trời không vui nên cũng buồn đổ lệ..
Vương mịt mờ cho nhân thế ..sầu thêm
Cho hàng cây giá lạnh, đổ bên thềm..
Cho hạt nắng ..thêm một ngày ..”nghỉ phép”
Ta hờ hững nhìn mưa …hàng mi khép..
Co lẽ cuộc đời đôi lúc cũng ..mong manh…
Cũng lặng im (như) những chiếc lá trên cành
Và cũng rớt rụng …mỗi lần cơn mưa đến…
Thu Chiều
Thu chiều…
phủ kín màu mưa
Lất lây sợi nhớ
dậy vừa hồn côi
Giọt loang lổ rụng hiên đời
Miền tương tư vỡ giữa chơi vơi sầu
Phố buồn…
nhòa nhạt bóng câu
Niềm yêu ái lặng
quyện nhàu ảnh nhân
Mình xa lạc bước phong trần
Đôi tim khắc khoải… phù vân cuộc người
Thu chiều…
ngắm giọt đắng rơi
Nghe trong tấc dạ…
muôn lời thở than
Người đi gối mộng mơ tràn
Vấn vương dáng ngọc hòa đan gối nồng.
Vậy là elead.com.vn đã chia sẻ cùng quý bạn đọc [Chùm] thơ hay tháng 7, thơ chào tháng 7 yêu thương dạt dào cảm xúc. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng chùm thơ hay về tình yêu, cuộc sống này, bạn có thêm nhiều xúc cảm đáng nhớ. Cảm ơn các bạn đã chia sẻ bài viết của chúng tôi. Thân ái !!!
Thơ hay – Tags: thơ tháng 7
Xem thêm nhiều thông tin khác tại đây: Xem ở đây
https://soyncanvas.vn/ hy vọng những thông tin này mang lại nhiều giá trị cho bạn. Chân thành cảm ơn.